20:18 ngày 23/11/2024 | HOTLINE : 0983.883.366 | Email: bbt.thpl199@gmail.com
Liên hệ quảng cáo: 0942.106.666
DÒNG SỰ KIỆN

Nghị lực phi thường của bà mẹ đơn thân mắc ung thư một mình nuôi 2 con

| 11:20 14/03/2017

Ngoài 30 tuổi, người phụ nữ ấy đang cố gắng, nỗ lực từng ngày để chuẩn bị tất cả mọi thứ cho tương lai của 2 đứa trẻ… phòng khi một ngày nào đó, điều tồi tệ nhất xảy ra.

Cách đây hơn một năm, tôi tình cờ biết chị qua một câu chuyện nhỏ mà chị chia sẻ trên facebook cá nhân, câu chuyện về cô gái được CSGT tặng 200.000 đồng sau khi bị bắt vì chở đồ cồng kềnh. Câu chuyện của chị được chia sẻ khắp các mặt báo với vô vàn bình luận trái chiều của cư dân mạng.

Từ một người bình thường, bỗng dưng trở thành 'nhân vật của công chúng' một cách bất đắc dĩ, nếu là người khác, chắc sẽ không chịu nổi áp lực từ dư luận, thế nhưng, người phụ nữ ấy khiến tôi thực sự bất ngờ. Giữa ồn ào, chị vẫn bình thản đến ngạc nhiên.

Tôi theo dõi facebook của chị hàng ngày, cho đến một ngày, tôi phát hiện ra một sự thật… Chị không chỉ là mẹ đơn thân của 2 đứa trẻ sinh đôi, mà còn mắc phải căn bệnh ung thư dạ dày quái ác. Mọi cảm xúc trong tôi dường như nghẹn lại.

Chị là Hoàng Thị Ly Hòa, SN 1985, là mẹ đơn thân của 2 bé gái sinh đôi đáng yêu Vũ Hoàng Gia Hân và Vũ Hoàng Khánh Hân (SN 2011), hiện đang sinh sống tại Hà Nội.

Chị Hòa và hai con gái sinh đôi. Ảnh: Đất Việt.

Đón chúng tôi tại căn phòng trọ nhỏ xíu, đồng thời là cửa hàng bán thực phẩm sạch, chị kể cho chúng tôi nghe câu chuyện về cuộc đời mình.

Chồng bỏ đi khi vừa mang thai hơn 2 tháng, từng có ý định tự tử, bỏ con

Đó là cú sốc tinh thần đầu tiên trong cuộc đời của chị. Chị kết hôn năm 2010, trước đó anh chị cũng đã có nhiều năm quen biết, yêu thương nhau. Nhưng niềm hạnh phúc ấy ngắn chẳng tày gang.

Do làm ăn thua lỗ, cộng thêm những lời xúi giục bên ngoài, người đàn ông mà chị dành cả tuổi thanh xuân để yêu thương đã bỏ rơi chị ngay cả khi biết chị có bầu, không những thế còn để lại cho chị… khoản nợ lớn.

'Đó là thời điểm đen tối nhất mà mình không bao giờ muốn nhắc lại!', chị Hòa đau xót.

Khi chồng bỏ đi, chị rơi vào tuyệt vọng. Chị nghĩ đến chuyện tự vẫn, nghĩ đến chuyện bỏ con... và rất rất nhiều điều tồi tệ khác.

'Do quá chán nản, mình tuyệt thực nhiều ngày, sức khỏe khá yếu. Bạn mình đã đưa mình vào viện khám thai. Đến lúc ấy mình mới biết là mình mang thai đôi. Bác sĩ cho biết, cả mình và 2 thai nhi trong bụng đều rất yếu. Vì vậy, bác sĩ khuyên mình nên cân nhắc việc giữ lại thai nhi, vì nếu cố giữ lại, có thể sẽ mất cả mẹ và con!', chị nhớ lại.

Hết bất hạnh này đến bất hạnh nọ xảy đến khiến chị Hòa rơi vào một mớ bòng bong. Nhưng ngay hôm đó, cuộc điện thoại bất ngờ từ mẹ đã khiến chị thay đổi hoàn toàn suy nghĩ.

'Cả cuộc đời mẹ mình vất vả, mẹ mình cho mình quyền được sống vậy tại sao mình không cho con mình quyền được sống? Chính vì thế mình từ bỏ ý định phá thai!' – chị Hòa chia sẻ.

Sau đó, chị thường xuyên lên chùa ngồi thiền, tu tâm niệm Phật để loại bỏ những tâm niệm xấu, giúp chị cân bằng lại trạng thái cuộc sống. Thế rồi chị quyết định vào Sài Gòn tìm công việc mới để kiếm thêm tiền nuôi con.

Ngày chị chuyển dạ, không có bất kỳ người thân nào bên cạnh, chị sinh con ngay trên xe cứu thương và may mắn hai em bé mạnh khỏe. Khi con được 8 ngày tuổi, ba mẹ con phải lặn lội ra Bắc làm giấy khai sinh, rồi lại quay vào Nam tiếp tục cuộc sống.

Chị được các mẹ trong nhóm từ thiện Chia sẻ yêu thương giúp đỡ đưa về chùa Tịnh Thấp Quan Âm ở Đồng Nai nương nhờ cửa Phật. Sau 2 tháng ở đây, chị nghĩ mình còn sức không thể nhờ nhà chùa mãi nên quyết định đưa hai con về Bắc, ba mẹ con 'rau cháo nuôi nhau'.

Ở Hà Nội, không có công ăn việc làm, không có tiền, ba mẹ con nay đây mai đó, hai đứa trẻ lại thường xuyên ốm yếu. Chị may mắn được mẹ nuôi và người dì tên Hiệp ở Lạng Sơn giúp đỡ trông nom hai bé để tìm kiếm việc làm. Gửi con cho dì, chị Hòa xuống Hà Nội học thêm về kiểm toán với hy vọng tìm kiếm được một công việc ổn định để có tiền nuôi con. Cũng trong thời gian đó, chị làm thêm đủ nghề để kiếm sống.

Khi 2 bé được 13 tháng, vì quá nhớ con, chị lại đón con xuống Hà Nội để ở cùng. Ban ngày thì gửi con ở chùa Bồ Đề để đi làm, tối thì đón con về. Nhưng sau một tuần thấy không ổn, chị lại đem con về.

Chị Hòa rơi nước mắt kể về cuộc đời mình. Ảnh: Tiin.

Chị Hòa kể, thời điểm ấy, chị đi làm ở công ty từ 7 giờ sáng đến 6 giờ tối, sau đó vội vã về nhà đón con, pha sữa, chuẩn bị thức ăn cho con rồi khóa cửa lại để đi làm thêm. Ai thuê gì thì chị làm cái nấy, lau dọn nhà cửa, dọn dẹp cửa hàng...

'Lúc đó dọn nhà thuê được 20.000 đ/1h thôi, nhưng mọi người thương, hay cho đồ ăn, quần áo và tiền để về thêm thắt lo cho con. Sau một thời gian thì mình xin làm dọn dẹp ở một quán cafe, được 1.5tr/tháng thôi mà có những hôm phải khóa cửa các con ở nhà từ tối đến 11-12h đêm. Lúc đó con lại hay ốm vặt rồi do ăn uống không đảm bảo nên lúc nào cũng trong tình trạng đói và khát, 3 mẹ con gầy tong teo à!

May sao, hai bé rất ngoan và nghe lời mẹ, vẫn chơi ngoan đợi khi mẹ về…' – chị Hòa rùng mình nhớ lại.

Sau một thời gian thấy mình liều quá, cũng không cam lòng nhìn con nheo nhóc, chị lại đem con về gửi nhà dì. Chị quyết định nghỉ việc ở công ty, thử thách mình ở nhiều công việc mới mà theo chị là có thể kiếm được tiền để chu cấp cho cuộc sống của ba mẹ con.

Đến giữa năm 2013, chị đón 2 bé xuống với mình. Cũng và thời điểm ấy, cú sốc thứ 2 bất ngờ ập tới.

Ung thư dạ dày và những đêm quằn quại vì đau đớn

'Trước đây, mình cũng thường xuyên bị đau bụng, nhưng mình chỉ nghĩ đơn thuần là bị đau đại tràng một chút thôi, cứ mua thuốc giảm đau uống cho qua. Cho đến một ngày, mình bị đau quá và ngất ở nơi làm việc, được mọi người đưa vào viện… đến lúc đó bác sĩ mới cho biết, mình bị ung thư dạ dày', chị Hòa kể.

Cũng giống như tất cả những người kém may mắn khác, khi biết mình bị ung thư, chị Hòa rơi vào trạng thái hoàn toàn tuyệt vọng. Chị không thể tin nổi rằng ông trời lại bất công đối với chị như vậy.

'Đây là cú sốc lớn thứ 2 trong cuộc đời mình, mình tuyệt vọng, bi quan về cuộc sống… Mình chẳng biết gì ngoài việc chỉ biết khóc và khóc…', chị tâm sự.

Đem tâm trạng chán nản và tuyệt vọng ấy trở về nhà, đi đón con, nhìn thấy hai đứa con gái thơ dại nô nghịch, chị lại càng thêm đau lòng. Nhưng rồi đó cũng chính là động lực khiến chị quyết tâm gạt bỏ những suy nghĩ bi quan ra khỏi đầu.

'Khi biết tin mình bị ung thư dạ dày giai đoạn 3, người đầu tiên mình nghĩ đến là mẹ. Mẹ là người ảnh hưởng đến mình từ khi còn rất nhỏ. Bao nhiêu năm qua mẹ đã hy sinh vất vả hy sinh vì mình rất nhiều. Giờ mình cũng là mẹ, mình cũng phải cố gắng sống vì hai đứa con. Chỉ có 3 mẹ con sống với nhau, nếu không may, con mình sau này biết nương tựa vào ai?'.

Nghĩ như thế, chị quyết định chịu đựng một mình, không cho ai biết. Hàng ngày chị vẫn đi làm, tự mình đi khám bệnh, thuốc thang, chị cũng giấu nhẹm cả những cơn đau trước mặt con.

'Thời điểm ấy mình chỉ cầu mong sự may mắn, sự thương hại của ông trời… như cầu mong một phép màu cho cả 3 mẹ con.'

Cho đến đầu năm 2016, khi cảm thấy sức khỏe ngày càng yếu, cơn đau ngày càng nhiều hơn, thường xuyên nôn ra máu..., chị mới quyết định nói sự thật với con.

'Khi đó cuộc sống của mình có quá nhiều áp lực và lo lắng, mình quyết định nói với các con. Mẹ có thể không nuôi được các con đến lớn, cũng có thể là một ngày nào đó không còn mẹ nữa, các con phải rắn rỏi, cứng cỏi, phải biết tự giác, tự lập.'

Chị Hòa kể, khi nghe mẹ nói, các bé khóc rất nhiều: 'Không con muốn mẹ sống cơ! Con muốn mẹ ở với con!'. Thế rồi cả 3 mẹ con ôm nhau khóc.

'Thật ra khi thấy mẹ bị đau, các cháu có biết là mẹ bị bệnh, nhưng không biết là mẹ lại bị bệnh nặng như vậy. Các cháu đều có ý thức tự giác tốt, tự học, tự chơi với nhau không mè nheo mẹ. Khi mà nói to quá, mình chỉ cần bảo: 'Các con ơi mẹ mệt!', là các cháu tự ý nói nhỏ lại, hoặc không nô đùa nữa!

Mình cảm thấy rất hài lòng với các con!', chị nghẹn ngào nói.

Vượt lên số phận

Bệnh tật là thế, đau đớn là thế nhưng chị nhất định không chịu nhập viện chữa trị, phần cũng vì không biết lấy tiền đâu ra. Không uống thuốc tây, không trị liệu, không dùng hóa chất..., chị Hòa gan lỳ chống chọi bệnh tật bằng cách uống thuốc nam do được một người quen giới thiệu.

May mắn thay, chị lại hợp với thứ thuốc dân gian này, sức khỏe có vẻ được cải thiện hơn. Chị thấy lạc quan hơn, yêu đời hơn, và thêm khao khát cuộc sống hơn.

Hai con gái đáng yêu của chị Hòa. Ảnh: Tiin.

Trải qua không biết bao nhiêu cực khổ, chị Hòa vẫn tin rằng mình còn may mắn hơn nhiều người vì trong khó khăn chị vẫn gặp được những người tốt giúp đỡ mình: Đó là những người bạn trong hội từ thiện Chia sẻ yêu thương, là những vị sư trong chùa, là người thầy thuốc già ở Hà Giang,…

Chính sự giúp đỡ và động viên của những người không quen biết cũng tiếp thêm sức mạnh cho chị bước tiếp. Chị Hoàng Thị Ly Hòa còn bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị cho 'một-chuyến-đi-dài'.

Thấy công việc văn phòng lương ít, chị quyết định kinh doanh rau sạch. Chị rong ruổi khắp các mảnh đất của vùng Tây Bắc để tìm nguồn hàng. Chị về Hà Giang, lên Lạng Sơn, kêu gọi mọi người trồng rau sạch cho mình.

'Nhưng thời điểm đó chẳng ai tin mình cả. Việc trồng rau vất vả, lại mất nhiều thời gian, không thể đem lại cho họ nguồn tiền trước mắt nên họ không làm'.

Thuyết phục không được, chị đành dồn tiền, vay mượn khắp nơi để thuê đất, tự mình trồng rau. Ở đó riết rồi thành thân quen, họ thấy chị buôn bán được, rồi cũng dần nghe lời chị đầu tư trồng rau sạch.

'Mình cảm thấy rất vui, không những mình làm vì lợi ích của mình, mà còn để giúp đỡ cho nhiều bà con không có công ăn việc làm ở đó. Cuộc sống của họ cũng đảm bảo hơn!'.

Việc buôn bán thuận lợi, đến cuối năm 2014 chị đã trả được gần hết số nợ tồn đọng.

Mỗi lần đi lấy hàng, chị còn mang theo rất nhiều quần áo, lương thực do kêu gọi được từ các hội từ thiện đem lên cho bà con, vào tận tới những bản làng xa xôi hẻo lánh nhất. Do đó, chị càng được người dân ở đó yêu thương hơn. Đó cũng chính là nguồn cơn của việc chị được CSGT tặng 200.000 đồng khi đang đi lấy đồ từ thiện của mọi người gửi cho bà con.

Cho đến thời điểm hiện tại, chị không thể nhớ được mình đã thực hiện bao nhiêu chương trình từ thiện, không biết khắp mảnh đất Hà Giang, Lạng Sơn mình còn chỗ nào chưa đặt chân đến không.

Cuối năm 2016, do mải mê làm ăn, chị Hòa bỏ bê việc thuốc thang nên đã phải nhập viện cấp cứu đột xuất, cắt bỏ 1/3 dạ dày.
Nói rồi, người mẹ đầy nghị lực ấy đã không thể kìm nén được những giọt nước mắt. Nghĩ đến cảnh phải từ giã cuộc sống này và để lại 2 đứa bé gái thơ dại bơ vơ, chị không đành lòng.

‘Mình vẫn đang dạy cho con tất cả những kỹ năng để hai con có thể tự lập hơn, cũng gần như để chuẩn bị tinh thần cho các bé… nếu chẳng may có điều gì xấu xảy ra...'

Chị Hòa tâm sự rằng, chị đã chuẩn bị hòm hòm mọi thứ để nếu có chuyện không may, chị sẽ gửi hai con vào chùa. Khi hỏi về lý do, chị cho biết, ngay từ khi còn bé, 2 bé Gia Hân và Khánh Hân đã rất có duyên với chùa, hai bé cũng rất thích lên chùa lễ Phật cùng mẹ.

Kết thúc cuộc trò chuyện, chị nói chị biết sau bài viết này, mẹ chị sẽ biết bệnh thực sự của chị (trước giờ chị vẫn giấu mẹ - PV). Chị biết bà sẽ đau lòng, chị biết người đàn bà muôn phần mạnh mẽ ấy sẽ khóc vì thương chị. Người mà dù có bất kỳ chuyện gì cũng không bao giờ khóc trước mặt con cái. Chị Hòa cho biết, sự cứng rắn, mạnh mẽ của mình cũng chính là những gì chị học được từ mẹ.

Lời cuối, chị muốn nhắn gửi tới mẹ: ‘Hơn 30 năm nay được làm con của mẹ, một lời chúc sinh nhật con cũng không có, một món quà dành cho mẹ vào 8/3 hay 20/10 cũng không có. Chưa bao giờ con có dịp được nói (bởi hai mẹ con ít có dịp tâm sự với nhau), nhưng dù thế nào đi nữa, con cũng là con của mẹ, dù có thế nào đi chăng nữa, thì mẹ vẫn là mẹ của con. Chỉ mong mẹ luôn mạnh khỏe và có một cuộc sống tốt đẹp hơn…

Cảm ơn mẹ đã cho con cuộc sống này! Con hứa sẽ sống thật tốt!'

Theo Trà Trang/Baodatviet.vn

TIN LIÊN QUAN
Bình luận

Bình luận

Tin khác

Quảng bá thương hiệu Việt

Tôn vinh thương hiệu toàn cầu