10:14 ngày 20/04/2024 | HOTLINE : 0911.344.555 | Email: bbt.thpl@gmail.com
Liên hệ quảng cáo: 0942.106.666

DÒNG SỰ KIỆN

Xót xa cảnh vợ chăm sóc chồng ung thư và hai con gái mắc bệnh tâm thần

07:54 26/04/2018

(THPL) - Mắc căn bệnh ung thư thực quản đã đến giai đoạn nặng, lại không tiền chữa trị, anh Nguyễn Trung Quàng ( sinh năm 1961 ) ở cụm dân cư số 2, xã Liên Hiệp, huyện Phúc Thọ, thành phố Hà Nội chỉ còn nước nằm nhà chờ chết... Gánh nặng cuộc sống đè nặng lên vai người vợ lam lũ. Khi mà chị còn phải chăm sóc một đứa trẻ còn thơ dại và hai người con gái mắc bệnh tâm thần…

Chồng ung thư, hai con gái tâm thần.

…Chỉ biết đi lang thang rồi suốt ngày la hét, mọi sinh hoạt cá nhân vẫn phải tay người mẹ.
…Chỉ biết đi lang thang rồi suốt ngày la hét, mọi sinh hoạt cá nhân vẫn phải tay người mẹ.

Theo chân bác Đỗ Thế Khâm, trưởng cụm dân cư số 2, xã Liên Hiệp, huyện Phúc Thọ, thành phố Hà Nội, chúng tôi tới thăm gia đình anh Nguyễn Trung Quàng- một hoàn cảnh đặc biệt khó khăn trong thôn. Nén tiếng thở dài, bác Khâm ái ngại cho hay: “ Trần đời tôi chưa thấy nhà ai khổ như nhà anh Quàng này. Hai đứa con gái xinh đẹp khỏe mạnh bỗng dưng phát điên đến hai chục năm nay rồi. Để chữa trị, chăm sóc cho 2 đứa đã khiến cho gia đình anh kiệt quệ. Giờ anh Quàng lại phát bệnh nằm liệt giường, phải ăn qua ống xông …Không biết anh Quàng có thể cầm cự được bao lâu nữa !?...”

Bước qua ngưỡng cửa hẹp, ngay trước mắt chúng tôi là một người đàn ông trung niên cơ thể chỉ còn da bọc xương đang nằm thiêm thiếp. Thấy có tiếng động, anh Quàng khó nhọc xoay người rồi cất đầu ra dấu chào khách. Có lẽ vì gắng sức quá mức, mà khiến anh ôm ngực ho sặc sụa rồi dịch trào cả ra khóe miệng. Tình huống bất ngờ, khiến chúng tôi không khỏi lúng túng, hốt hoảng, lo lắng cho anh... Vừa lúc, chị Từ Thị Trọng ( vợ anh Quàng ) dắt theo đứa trẻ chừng 4 tuổi từ ngoài chạy vào…

Anh Nguyễn Trung Quàng (57 tuổi), mắc ung thư thực quản.
Anh Nguyễn Trung Quàng (57 tuổi), mắc ung thư thực quản.

Khẽ khàng lau mặt cho chồng, mà nước mắt giàn giụa, người đàn bà quanh năm chân lấm tay bùn tâm sự với chúng tôi về cuộc đời cay đắng của 2 vợ chồng chị. Vốn là người phụ nữ chịu thương chịu khó, chị Trọng sớm tìm được bến đỗ hạnh phúc là một gia đình yên ấm. Chị cùng chồng là anh Nguyễn Trung Quàng vốn tính chân chất, thật thà, hay lam hay làm làm đủ mọi nghề để trang trải cuộc sống gia đình, xây căn nhà nhỏ, phụng dưỡng mẹ già, chào đón 2 đứa con ra đời. Cuộc sống nơi thôn quê dẫu còn bao khó khăn, vất vả, thì gia đình anh Quàng, chị Trọng vẫn ngập tràn tiếng cười với bố mẹ khỏe mạnh và 2 cô con gái ngoan ngoãn xinh đẹp…Nhưng số phận thật trớ trêu !

Bất hạnh chưa dừng lại, giữa năm 2017 anh Quàng phát hiện mắc ung thư thực quản, đẩy những con người này đến tận cùng của sự đau khổ.
Bất hạnh chưa dừng lại, giữa năm 2017 anh Quàng phát hiện mắc ung thư thực quản, đẩy những con người này đến tận cùng của sự đau khổ.

Chị Trọng lấy tay quệt ngang dòng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt khắc khổ nghẹn ngào: “Chắc chẳng có người phụ nữ nào có cuộc đời bất hạnh như tôi chú à! Không biết rồi ông trời còn bắt tôi phải chịu thêm khổ đau gì nữa? Giờ tôi chẳng còn sức để chịu đựng nữa rồi!. Có lẽ, chỉ còn cách chết đi thì đời mới hết được những tai ương ”.

Bất hạnh trước tiên giáng xuống cô con gái lớn, năm 1999 đang học lớp 9 thì cô chị Nguyễn Thị Quý ( sinh năm 1984 ) tự dưng phát điên, chỉ biết la hét rồi đuổi đánh bố mẹ. Nhìn đứa con gái dứt ruột đẻ ra vốn xinh xắn đáng yêu, nay thì quần áo xộc xệch bẩn thỉu, nhặt cái gì cũng cho vào miệng nhai nghiền ngấu nghiến, trái tim của người làm cha, làm mẹ như bị ai bóp nghẹt.

Căn bệnh đã đến giai đoạn nặng, hiện anh không thể tự ăn uống được, mà sống nhờ ống xông trực tiếp vào dạ dày.
Căn bệnh đã đến giai đoạn nặng, hiện anh không thể tự ăn uống được, mà sống nhờ ống xông trực tiếp vào dạ dày.

Bất hạnh nối tiếp bất hạnh, không ai có thể ngờ, đúng 3 năm sau khi đứa con gái lớn phát điên, đến lượt đứa em Nguyễn Thị Quyên ( sinh năm 1987 ) vừa học xong lớp 9 thì cũng phát bệnh giống chị…Kể từ đó, ngôi nhà của anh chị như có ma ám. Suốt ngày đêm chỉ có những tiếng la hét, những tràng cười man dại của 2 đứa con điên, trong nỗi u uất cùng cực của bố mẹ !

Cô con gái lớn Nguyễn Thị Quý (35 tuổi), đang học lớp 9 thì phát điên.
Cô con gái lớn Nguyễn Thị Quý (35 tuổi), đang học lớp 9 thì phát điên.

Những mong các con gái có thể hết bệnh, 2 vợ chồng thuần nông này phải gồng mình lên vay nợ để đưa các con đi khắp nơi tìm thầy, tìm thuốc chữa trị cho 2 đứa. Từ tây y tới đông y, thậm trí cả cúng bái mà bệnh tình các con không hề thuyên giảm. Hằng ngày nhìn con cào cấu, la hét, đập phá đồ đạc, xé quần áo…mà ruột gan người làm cha,làm mẹ tan nát…

Còn nỗi đau nào hơn thế khi 2 đứa con gái xinh đẹp, tự dưng điên dại.
Còn nỗi đau nào hơn thế khi 2 đứa con gái xinh đẹp, tự dưng điên dại.

Sự nghiệt ngã vẫn chưa buông tha gia đình này, mà đẩy họ vào tận cùng của sự đau khổ. Giữa năm 2017 anh Quàng tự nhiên thấy đau thắt ngực rồi sụt cân, cơ thể mệt mỏi, vì cũng chẳng có tiền nên anh cũng không đi khám. Đến khi đau quá không chịu nổi, anh mới vay tiền lên bệnh viện…Nhận kết quả ung thư thực quản anh chị rụng rời cả chân tay. Căn bệnh đã vào giai đoạn quá nặng, khiến anh Quàng không thể tự ăn uống được. Để giữ tính mạng cho anh, bác sĩ phải đặt ống xông trực tiếp vào dạ dày. Giờ đây chị Trọng chẳng còn biết bấu víu vào ai khi người chồng là niềm hy vọng, là trụ cột vững chắc của gia đình đã bị số phận nghiệt ngã bắt phải gánh chịu những đau đớn do căn bệnh ung thư quái ác hành hạ.

Đưa các con đi các nơi chữa trị, khiến cho đôi vợ chồng nghèo này kiệt quệ...
Đưa các con đi các nơi chữa trị, khiến cho đôi vợ chồng nghèo này kiệt quệ...

Ngồi lặng bên chồng hồi lâu, đôi mắt đỏ hoe đờ đẫn. Có lẽ các biến cố đau thương xảy đến với gia đình, đã khiến người phụ nữ tội nghiệp này mất phương hướng. Chị đang rất cần một nơi bấu víu, một chỗ dựa… Với tay ôm ghì đứa con trai nhỏ, chị lại nức nở : “ Cháu Huy không phải là con đẻ của vợ chồng em, anh Quàng thấy hoàn cảnh cháu quá éo le nên xin đón về nuôi nấng từ lúc cháu mới được 1 tuổi. Em cũng mong cho cháu có cuộc đời tốt hơn, và vợ chồng em có chỗ dựa sau này. Không ngờ cháu nó cũng phải chịu khổ thế này !…”

Gánh nặng cuộc sống đè nặng vai người đàn bà lam lũ này. Hiện chị Trọng đã lâm vào bế tắc hoàn toàn.
Gánh nặng cuộc sống đè nặng vai người đàn bà lam lũ này. Hiện chị Trọng đã lâm vào bế tắc hoàn toàn.

Bỗng anh Quàng lại ôm ngực rồi lịm dần đi. Bé Huy chạy vội đến bên bố kêu gào khóc thảm thiết : “ Bố ơi, đừng chết, bố đừng chết !…” . Hai đứa con gái điên dại vẫn đang cào cấu, la hét với những tiếng cười cười man dại. Chị Trọng chỉ còn biết ôm chặt lấy 2 bố con trong những tiếng nấc nghẹn …

Gia cảnh khánh kiệt.

Nhận bé Huy về chăm sóc, những mong bé có cuộc sống tốt hơn. Nay anh Quàng lâm bệnh nặng, khiến đôi vợ chồng này không khỏi khổ tâm, dằn vặt.
Nhận bé Huy về chăm sóc, những mong bé có cuộc sống tốt hơn. Nay anh Quàng lâm bệnh nặng, khiến đôi vợ chồng này không khỏi khổ tâm, dằn vặt.

Từ ngày anh Quàng phát bệnh ung thư, từng cơn đau hành hạ khiến anh từ một người đàn ông khỏe mạnh lực điền giờ trở nên ốm yếu không làm được việc gì. Từ đó, một mình chị Trọng tần tảo sớm hôm chăm lo cho cả gia đình 5 miệng ăn. Trong đó, chồng và hai con gái phát bệnh không làm được việc gì và đứa con nhỏ đang học lớp mầm non.

Ngày ngày, chị làm thuê đủ việc để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống gia đình, trả lãi ngân hàng và chắt chiu từng đồng để chồng có tiền ra Hà Nội chữa bệnh. Chị như chiếc chong chóng “ quay việc ” không một giờ ngừng nghỉ. Việc đồng áng chưa xong lại quay sang làm công việc phụ hồ thuê cho các công trình xây dựng… Gia đình vốn đã kiệt quệ vì hai đứa con gái mắc chứng bệnh tâm thần giờ đến lượt chồng đổ bệnh khiến chị chẳng còn sức sống.

       “ Anh ấy là trụ cột chính của gia đình mà ông trời cũng không tha. Ông trời chắc bắt gia đình tôi phải chết hết, tôi phải sống sao được chú ơi ”, chị Trọng nói trong nước mắt.

Cầm tờ giấy hẹn khám lại của Bệnh viện K Trung ương, anh Quang bùi ngùi: “ Theo giấy hẹn thì ít hôm nữa tôi phải ra khám lại bệnh nhưng giờ nhà chẳng còn đồng tiền nào, không biết phải làm sao được đây. Thương vợ lắm nhưng tôi không thể làm được gì giúp vợ. Căn bệnh quái ác nó hành hạ, nuốt nước bọt, lê thân xác còn khó chứ nói gì đến chuyện làm được việc gì nữa ”.

1795
Giấy chứng nhận của sản phẩm TPCN Vinaca

Hôm chúng tôi đến cũng đúng ngày chị Huế phải trả lãi ngân hàng cho số tiền vay từ việc thế chấp sổ đỏ. Lục tung khắp nhà không còn nổi 500 nghìn đồng đóng lãi, chị lại phải cậy nhờ vợ chồng em trai ở xã bên cho vay để trả lãi. “ Trong nhà không còn thứ gì đáng giá, đất nhà “cắm” cho ngân hàng hết cả rồi, giờ chẳng còn gì cấm cố nữa ”, chị Trọng tuyệt vọng.

Nói rồi chị sực nhớ ra còn con lợn thịt, định bán lấy tiền cho chồng ra Hà Nội tái khám nhưng giá lợn hơi rẻ, lái mua trả quá bèo nên chị chưa dám bán. Giờ chẳng biết xoay ở đâu được nữa, đúng cảnh “ tiền vào nhà khó như gió vào nhà trống ”.

Ngồi tâm sự với vợ chồng chị Huế nhiều lúc tôi phải có nén lòng mình lại để nước mắt không rơi. Số phận quá nghiệt ngã với anh chị nên cả cuộc đời là những tháng ngày chìm trong khổ đau. Tai ương này chưa qua tai ương khác lại ập đến khiến họ như những con thoi phải xoay chuyển theo vòng xoáy đắng cay của cuộc đời.

 

TIN LIÊN QUAN
Bình luận

Bình luận

Tin khác

Quảng bá thương hiệu Việt

Tôn vinh thương hiệu toàn cầu