12:59 ngày 19/04/2024 | HOTLINE : 0911.344.555 | Email: bbt.thpl@gmail.com
Liên hệ quảng cáo: 0942.106.666

DÒNG SỰ KIỆN

“Xin lỗi, em không muốn lấy một đứa trẻ mang hình hài người đàn ông”

17:53 23/02/2017

(THPL) – Gần 30 tuổi, anh nghỉ việc, lông bông đi phượt, đi chơi. Tôi khuyên bảo anh rồi hai đứa cãi nhau. Không dỗ dành, không giận dỗi nữa, lần này tôi kiên quyết chia tay…

Tôi và anh đến với nhau từ khi tôi còn học năm thứ hai đại học. Anh hơn tôi 2 tuổi, cả hai cùng quê, khác huyện và thường cùng một chuyến xe về nhà.

Yêu nhau 7 năm, tôi ra trường và đã tự thi đỗ vào một công ty nước ngoài. Lương không quá cao nhưng khá ổn định. Còn anh, gần 30 tuổi đầu nhưng vẫn còn lông bông, nay làm mai nghỉ.

Tôi không đòi hỏi anh phải có xe, có nhà, tôi chỉ mong anh kiếm được một công việc ổn định, hoặc chí ít làm yên một nơi cho tròn đủ năm.

Từ khi anh ra trường đến giờ, lúc thì anh muốn khởi nghiệp, khi anh muốn kinh doanh, lúc đi làm thuê, rồi thì sếp khó tính, chờ cô bác xin việc.

Xin lỗi, em không thế lấy một đứa trẻ mang hình hài người đàn ông. Ảnh minh họa: Internet.

Thời gian cứ trôi đi, bạn bè tôi đã đám cưới hết rồi. Mỗi năm, đám bạn càng ít tụ tập, đứa thì bận chăm con, đứa phải giữ chồng, đứa đang chửa đẻ. Nhìn con chúng nó từ lúc ẵm ngửa đến lúc biết đi, tôi thèm lắm, là phụ nữ mà…

Chia sẻ với anh, anh còn thản nhiên bảo, vậy chúng mình cưới thôi. Cưới ư? Làm sao tôi có thể lấy một người đàn ông sắp 30 mà không có một công việc gì ổn định. Nay anh nghỉ, mai anh đi chơi, tiền nong bảo có bố mẹ ở quê gửi ra rồi.

Bao lần tôi khuyên nhủ anh, bảo anh cố gắng làm, từ từ rồi sẽ được trọng dụng, vậy nhưng anh đều gạt phắt đi. Anh bảo anh chưa tìm được hướng đi, anh vẫn muốn tận hưởng chút tuổi trẻ trước khi mang lên mình trách nhiệm của một người trưởng thành.

Cuối năm vừa rồi, về quê, bố mẹ anh hỏi bao giờ cưới, hai cụ bảo thèm bế cháu lắm rồi. Tôi nghiêm túc đưa ra ý kiến của mình, bố mẹ anh bảo sẽ khuyên nhủ anh. Thấy anh làm việc mới khá nghiêm túc, chỉn chu đi làm, lương không cao, công việc cũng chẳng nhàn, lòng nghĩ cuối cùng anh cũng trưởng thành…

Vậy mà ra Tết, đùng một cái anh thông báo nghỉ việc. Lý do vì lương thấp, sếp khó tính, công việc vất vả, thưởng tết thấp, bạn bè cười khinh. Rồi anh lại lông bông, đi phượt, đi chơi.

Tôi khuyên anh rồi hai đứa cãi nhau. Lần này tôi không giận dỗi, không dỗ dành gì nữa, tôi kiên quyết chia tay.

Bạn bè anh xì xào bảo tôi là đứa ham tiền, anh lên Facebook chửi mắng tôi hám vật chất. Nếu điều đó khiến anh cảm thấy thoải mái hơn, có động lực để làm giàu, để tôi hối hận thì anh cứ thoải mái nghĩ vậy.

Bạn bè tôi mắng tôi dở người, yêu nhau bao năm còn chia tay, nhà anh có điều kiện kinh tế, cứ để bố mẹ anh lo, cứ cưới chứ còn nghĩ ngợi gì. Nhưng tôi vẫn kiên quyết chia tay.

Rồi mọi thứ sẽ qua, chúng ta sẽ có khởi đầu mới. “Tạm biệt anh, người em đã dành cả tuổi thanh xuân. Anh à, là con gái, ai cũng muốn yêu một người đàn ông trưởng thành, từ suy nghĩ tới hành động, để có thể dựa vào. Chứ không ai muốn yêu một đứa trẻ nhưng mang hình hài của một người đàn ông cả…”

Lý Nguyên (Hà Nam) 

TIN LIÊN QUAN
Bình luận

Bình luận

Tin khác

Quảng bá thương hiệu Việt

Tôn vinh thương hiệu toàn cầu