10:31 ngày 19/04/2024 | HOTLINE : 0911.344.555 | Email: bbt.thpl@gmail.com
Liên hệ quảng cáo: 0942.106.666

DÒNG SỰ KIỆN

Tiền Giang: Nguy cơ mất nhà chỉ vì Tòa không xem xét chứng cứ, phớt lờ kháng nghị của Viện kiểm sát

04:52 07/06/2017

(THPL) - Trong đơn thư của mình, ông Nguyễn Anh Tuấn (SN: 1970, ấp Lăng Hoàng Gia, xã Long Hưng, TX, Gò Công, Tiền Giang) cho biết, căn nhà có giá trị hơn 5 tỷ đồng của mình đang có nguy cơ bị thi hành án, chỉ vì một đơn khởi kiện không hề có chứng cứ nhưng lại được Tòa xem xét thụ lý. Hơn 6 năm ròng rã đòi công lý, dù được Viện trưởng VKSND cấp cao tại TP. HCM có quyết định kháng nghị bản án nhưnglại bị Ủy ban thẩm phán tại TP. HCM bác bỏ. Cùng với đó là quyết định cưỡng chế nhà của Chi cục thi hành án TX. Gò Công dù vụ việc vẫn còn đang tranh chấp, khiếu kiện.

Toà không cần căn cứ vào chứng cứ?  

Vụ án “Tranh chấp hợp đồng vay tài sản, tranh chấp hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất và chuyển nhượng quyền sở hữu tài sản” giữa nguyên đơn là bà Lâm Thị Tinh Tú và bị đơn là ông Nguyễn Anh Tuấn đã trải qua 4 lần xét xử và 2 lần kháng nghị, nhưng đến nay vẫn chưa có hồi kết. Nguyên nhân là vì 2 cấp tòa tại TAND tỉnh Tiền Giang đã bỏ qua hết những chứng cứ mà ông Tuấn cung cấp về nguồn gốc khoản tiền ông mua căn nhà, cũng như Ủy ban thẩm phán tại TP. HCM  cũng “lờ” luôn quyết định kháng nghị của Viện  KSND cấp cao tại TP. HCM.

Theo đơn thư, ông Tuấn cho biết trước đây mình có quan hệ tình cảm với bà Tú. Nhưng đến năm 2009, ông Tuấn chấm dứt mối quan hệ này. Dù vậy, khi biết ông Tuấn có con với người khác, bà Tú đã dùng đủ mọi cách để níu kéo ông Tuấn, một trong những số là đó là lợi dụng sự tin tưởng của mẹ ông Tuấn, yêu cầu ông Tuấn làm giấy bán nhà cho mình để ông Tuấn không thể đưa con về sinh sống. Cũng chính vì vậy, vì quá áp lực cũng như mong có cuộc sống yên ổn, ông Tuấn đã viết giấy tay để chiều ý bà Tú cũng như mẹ mình. Khi có giấy bán nhà này, bà Tú khởi kiện đòi ngôi nhà tại số 15 Trương Định và tự quy đổi ra 170 lượng vàng.

Trong hồ sơ vụ việc,năm 2008 ông Tuấn trúng xổ số có giá trị hơn 11 tỷ đồng. Sau khi làm từ thiện hết 5 tỷ đồng, ông Tuấn gửi 6 tỷ đồng còn lại vào Ngân hàng NN&PTNT chi nhánh TX. Gò Công. Sau đó, ông Tuấn tiến hành mua căn nhà tại số 15 Trương Định, TX. Gò Công với giá 2,7 tỷ đồng. Khi giao dịch mua bán căn nhà này, đều được tiến hành công chứng đầy đủ.

Các lần giao dịch đều được thực hiện tại nơi rút tiền hoặc nhà riêng ứng với thời điểm ông Tuấn rút tiền được ngân hàng xác nhận. Cụ thể, ngày 11/3/2009 giao dịch rút 100 triệu đồng – phù hợp với biên nhân số tiền đặt cọc; ngày 27/4/2009 giao dịch rút 2 tỷ 500 triệu đồng – phù hợp với giấy biên nhận tiền của vợ chồng ông Khanh và bà Tuyết; ngày 4/9/2009 giao dịch rút 100 triệu đồng trả đủ cho bên bán – phù hợp với giấy nhận tiền và xác nhận của bên bán. Ông Tuấn cũng cho biết thêm, căn nhà này mẹ ông cũng có góp vốn mua với số tiền 1 tỷ 500 triệu đồng có giấy thỏa thuận góp vốn rõ ràng.

Thế nhưng, khi bà Tú khởi kiện ông Tuấn ra tòa với lý do vay của bà 2 tỷ 700 triệu đồng tương ứng với 170 lượng vàng để mua nhà, dù không có căn cứ là vậy nhưng vẫn được Tòa xem xét thụ lý. Bởi ngay từ đầu, bà Tú không đưa ra được giấy vay nợ của ông Tuấn, việc khai cho ông Tuấn vay vàng loại gì bà cũng không hề hay biết. Cụ thể, trong biên bản đối chất ngày 18/2/2014, bà Tú khai cho ông Tuấn vay vàng 24K, thế nhưng trong bản án số 272/2015/DS-PT ngày 15/7/2015 của TAND tỉnh Tiền Giang, bà Tú lại khai cho ông Tuấn vay vàng SJC ?.

Tiếp đó, dù ông Tuấn đã cung cấp được nguồn tiền ông có mua nhà, cũng như thời điểm ông rút tiền để giao dịch trả tiền nhà nhưng Tòa vẫn không chấp nhận bởi trong tháng 4/2009, dù ông có rút tiền để giao dịch nhưng sau đó vẫn có tiến hành gửi tiền.

Nói rõ về vấn đề này, trong biên bản xác nhận của ngân hàng khi rút tiền, ngân hàng đã không thể hiện chính xác số dư tài khoản khi ông Tuấn rút tiền mua nhà mà lại thể hiện việc gửi tiền vào tài khoản. Vì vậy, nhận định được hậu quả sai lầm nghiêm trọng của mình, ngày 6/12/2016 ngân hàng đã làm công văn xin lỗi ông Tuấn và về sự nhầm lẫn từ mục rút tiền thành mục gửi tiền tại bản xác nhận số dư tiền gửi ngày 29/8/2012. Cũng như có công văn đính chính lại sự việc gửi TAND TX. Gò Công, Tiền Giang.

Như vậy, dù không có giấy vay nợ, không nhớ rõ bản thân cho ông Tuấn vay loại vàng gì, chỉ dựa vào một tờ giấy viết tay bán nhà được Tòa xác định là không có giá trị pháp lý vì sai cả hình thức lẫn nội dung mà ông Tuấn viết năm 2010 do lúc đó muốn bà Tú không làm ầm ĩ mọi chuyện ảnh hưởng đến gia đình. Nhưng không hiểu yếu tố nào khiến Tòa vẫn công nhận yêu cầu của bà Tú để tuyên bản án 272/2015/DS-PT ngày 15/7/2015  buộc ông Tuấn phải trả cho bà Tú số tiền 2,7 tỷ đồng ?.

Căn nhà số 15 Trương Định của ông Tuấn đang đứng trước nguy cơ thi hành án dù người kiện không đưa ra được bất cứ chứng cứ gì chứng minh ông Tuấn vay mượn vàng ?.

Nhận thấy bản án có nhiều sai lầm lẫn khúc mắc không được làm rõ, ngày 14/6/2016, Viện trưởng VKSND cao cấp tại TP. HCM đã ban hành quyết định kháng nghị giám đốc thẩm số 65/2016/VC3/KNGĐT-DS đối với bản án trên. Liên quan đến số tiền 2,7 tỷ đồng, kháng nghị nêu rõ: Tại Tòa án cấp sơ thẩm và phúc thẩm năm 2015, bà Tú không chứng minh được đã cho ông Tuấn vay 170 lượng vàng SJC, ông Tuấn cũng không thừa nhận việc mượn vàng này. Quá trình xét xử vụ án, bà Tú có các lời khai mâu thuẫn về việc giao vàng cho ông Tuấn và thời gian giao vàng cũng không phù hợp với thời gian ông Tuấn trả tiền đặt cọc mua nhà, trả tiền mua nhà và phần tiền còn lại sau khi hoàn thành thủ tục mua bán nhà. Trong khi đó ông Tuấn đã chứng minh được nguồn tiền mua nhà số 15 Trương Định là rút từ các tài khoản tại ngân hàng NNVPTNT VN chi nhánh TX. Gò Công. Từ đó có thể xác nhận nguồn tiền ông Tuấn mua nhà là từ tiền ông gửi ngân hàng.Việc Tòa án cấp sơ thẩm và phúc thẩm chỉ căn cứ vào lời khai của bà Tú rằng cho ông Tuấn mượn 170 lượng vàng SJC quy ra tiền là 2,7 tỷ đồng và giấy bán nhà viết tay ngày 15/4/2010 trong khi tòa đã xác định giấy này vô hiệu để chấp nhận yêu cầu của bà Tú là không có căn cứ.

Thế nhưng, không hiểu vì lý do gì, quyết định giám đốc thẩm số 151/2016/DS-GĐT ngày 9/8/2016 của Ủy ban thẩm phán TAND cấp cao tại TP. HCM lại không chấp nhận bản kháng nghị này ?.

Dù trước đó, ngày 14/1/2013, Chánh án Tòa án nhân dân Tối cao cũng đã có quyết định kháng nghị số 27/2013/KN-DS đối với bản án dân dự phúc thẩm số 397/2012/DSPT ngày 12/9/2012 của TAND tỉnh Tiền Giang. Quyết định kháng nghị này cũng khẳng định, việc tòa án cấp sơ và phúc thẩm xác định hợp đồng chuyển nhượng QSDĐ do ông Tuấn lập ngày 5/4/2010 vô hiệu là có căn cứ. Tuy nhiên, việc giải quyết hậu quả hợp đồng vô hiệu nêu trên, việc 2 cấp Tòa buộc ông Tuấn trả lại cho bà Tú số tiền 2.7 tỷ đồng và bồi thường thiệt hại là chưa có căn cứ vững chắc.

Tại sao các yếu tố đã rõ ràng là ông Tuấn rút tiền từ ngân hàng trả tiền mua nhà đúng với các thời điểm bên bán nhận tiền. Nguồn tiền ông có là do trúng số trước đó. Còn những yếu tố chưa rõ ràng là bà Tú khai việc cho ông Tuấn vay 170 lượng vàng lại không có căn cứ, bà Tú phải có nghĩa vụ chứng minh việc này nhưng lại không chứng minh được.Bởi nếu có cho ông Tuấn vay, vậy nguồn tiền từ đâu bà có ?. tại sao bà lại đi xé bỏ giấy vay vàng của ông Tuấn ?. Việc ông Tuấn phải viết giấy bán nhà ngày 15/4/2010 đã thể hiện là không có pháp lý. Vậy căn cứ vào đâu để Tòa tuyên buộc ông Tuấn phải trả cho bà Tú 2,7 tỷ đồng ?.

Ra thông báo cưỡng chế dù bị đơn đang kháng kiện ?

Dù vụ việc vẫn còn nhiều tình tiết chưa được làm rõ như vậy, ông Tuấn vẫn đang tiếp tục gửi đơn đến các cơ quan chức năng để xem xét, làm rõ vụ việc. Thế nhưng mới đây, chi cục thi hành án TX. Gò Công đã ra quyết định số 17/QĐ-CCTHADS ngày 24/5/2017 về việc cưỡng chế giao nhà, chuyển nhượng quyền sử dụng đất. Dù ông Tuấn đã làm đơn xin hoãn thi hành án với lý do đang tiếp tục khiếu kiện và yêu cầu thẩm định đúng giá trị căn nhà. Bởi giá trị ngôi nhà hiện nay lên đến 5 tỷ đồng nhưng không hiểu sao nó chỉ được thẩm định với mức 3,5 tỷ đồng.

Vì cả tin, ông Tuấn đã phải trả giá bằng việc chấp nhận nghỉ công tác trong ngành công an và xin ra khỏi Đảng vì cảm thấy bản thân không xứng đáng với công việc đảm nhận. Nhưng đến nay, đứng trước nguy cơ mất nhà một cách oan ức, một gia đình có công với cách mạng được Đảng và Nhà nước công nhận đang đứng trước nguy cơ không chốn dung thân chỉ vì một bản án không thấu tình đạt lý. Đã có rất nhiều cơ quan báo chí vào cuộc, lên tiếng yêu cầu làm rõ lại vụ việc. Vì vậy, cơ quan có thẩm quyền cần xem xét lại toàn bộ nội dung và những diễn biến mới xung quanh vụ án, có một cái nhìn khách quan để làm rõ, không để oan sai, đẩy người bị oan vào đường cùng như hiện nay.

Nhóm PVPL

TIN LIÊN QUAN
Bình luận

Bình luận

Tin khác

Quảng bá thương hiệu Việt

Tôn vinh thương hiệu toàn cầu